Nặc gom Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian - Chương 14: Giáo dục đệ đệ

  1. Home
  2. Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian
  3. Chương 14: Giáo dục đệ đệ
Next

“Tới, đem lời ngươi mới nói lặp lại lần nữa, ta có chút không nghe rõ.”Cố Vân Đông chơi đùa với chủy thủ, cười khanh khách nhìn về tiểu nha đầu đối diện.Người đối diện hoảng sợ nhìn thanh chủy thủ, sắc mặt ‘bá’ một cái trắng đi vài phần, nàng nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, “Ngươi, ngươi muốn làm gì?”“Ta không muốn làm gì a, đừng khẩn trương, ngoan, nãy ngươi vừa nói gì thế. Không phải sợ, ta cũng sẽ không chém ngươi…”Lời còn chưa nói xong, đối phương đã sợ tới mức lùi lại hai bước, không cẩn thận ‘oạch’ một tiếng ngã đập mông xuống trên đất.Cố tình Cố Vân Đông còn hướng nàng đi từng bước từng bước đến, ánh đao tới gần phảng phất giống như ác quỷ đang giương nanh múa vuốt. Tiểu nha đầu tức khắc hét lên một tiếng, ‘Oa’ khóc ra tiếng, luống cuống tay chân đứng lên, một bên kêu nương một bên nước mắt nước mũi giàn giụa lảo đảo chạy mất.Cố Vân Đông lắc đầu, “Lá gan nhỏ như vậy, làm sao có thể nghĩ được mà kêu ta làm nha hoàn cho nàng chứ.”“Đại tỷ, làm sao bây giờ?”Cố Vân Thư lo lắng rốt ruột mở miệng.“Cái gì mà làm sao bây giờ?””Phó Lan Chi nàng nói, là tiểu cô kêu nàng tới truyền lời, tiểu cô là trưởng bối a.”Cố Vân Đông nhướng mày, duỗi tay vỗ vỗ bả vai nhỏ của hắn, nghiêm túc nói: “Ngươi xem nàng là tiểu cô, vậy nàng có xem ngươi là chất nhi không? Lúc nào nhìn thấy chúng ta mà không phải là châm chọc mỉa mai hay đánh mắng không? Nàng không xem cha chúng ta là đại ca, vậy thì chúng ta cần gì phải xem nàng là trưởng bối. Cha có phải hay không đã dạy ‘lấy ơn báo oán’, vậy dùng cái gì trả ơn? Người khác đối đãi với chúng ta như thế nào, chúng ta liền đối xử với nàng như vậy. Vân Thư, ngươi nhớ kĩ, chúng ta không chủ động trêu chọc người khác, nhưng là nếu người khác khi dễ chúng ta trước, chúng ta cũng không thể đứng đó mà không làm gì, đã hiểu không?”Cố Vân Thư cái hiểu cái không gật gật đầu, ngơ ngác suy nghĩ một lát sau liền lý giải: “Tiểu cô không phải trưởng bối của chúng ta, Phó Lan Chi đối với cha mẹ chúng ta cũng không phải vãn bối, ta biết nên làm thế nào.”Cố Vân Đông vừa lòng gật đầu, ngay sau đó lại nghe được hắn nắm chặt tay nhỏ nói: “Chờ nàng lần sau lại đây, ta liền ‘phi’ nàng”.“...” Cố Vân Đông trừu trừu khóe miệng, ho nhẹ một tiếng. “Cái này, ‘phi’ quá thô lỗ, chúng ta dùng một phương thức khác văn nhã một chút.”Cố Vân Thư chớp chớp mắt: “Văn nhã như thế nào?”Đang nói, liền thấy Cố Thu Nguyệt bên kia mang theo Phó Lan Chi nổi giận đùng đùng lại đây, còn chưa có đến gần, đã bắt đầu mắng, “Cố Vân Đông ngươi là thứ có mẹ sinh mà không có mẹ dạy, ai cho ngươi lá gan dám khi dễ Lan Chi nhà ta. Gia gia nãi nãi ngươi không ở đây liền không đem tiểu cô này để vào mắt đúng không? Ta hôm nay sẽ thay gia gia nãi nãi ngươi hảo hảo dạy lại quy cũ cho ngươi, miễn cho việc hiếu thuận trưởng bối cơ bản nhất ngươi cũng không hiểu, về sau làm mất mặt Cố gia, truyền ra lại bị người ta lấy cớ chê cười.”Cố Thu Nguyệt nói xong, liền giơ tay trực tiếp nhắm ngay mặt nàng mà đánh xuống.Nhưng mà mới đánh xuống một nửa, tay liền ngừng lại, nhìn chủy thủ dính máu ở trước mặt, rùng mình, như thế nào cũng không đánh xuống được nữa.“Cố Vân Đông, ngươi..”“Biết máu này là của ai không?” Cố Vân Đông giơ giơ chủy thủ trong tay, “Ngày hôm qua máu ở đây vẫn còn là màu đỏ tươi, hôm nay đều trở thành màu đen, mùi máu tươi cũng không còn nồng nữa. Bất quá ta nghĩ ngươi cũng không phải bị mù, nhìn gần như vậy hẳn là vẫn có thể thấy được đi?”“Ngươi muốn làm cái gì?”“Ta không muốn làm cái gì a, chỉ là cảm thấy trên đời này như thế nào lại có nhiều người ngu ngốc tự cho mình là đúng đến vậy. Ngày hôm qua ta mới gặp hai kẻ, chẳng những muốn cướp đồ vật của ta, còn muốn đem đệ muội của ta đi bán. Lúc ấy ta liền đem thanh chủy thủ này lấy ra, nắm ngay cổ một người, liền…”

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Nặc gom Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first