Nặc gom Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Cẩn Trọng, Cẩn Trọng, Ngàn Lần Cẩn Trọng - Chương 3

  1. Home
  2. Cẩn Trọng, Cẩn Trọng, Ngàn Lần Cẩn Trọng
  3. Chương 3
Next

“Sư phụ, người mau xem nàng có thể cứu được nữa hay không?” - Ngạn Thù vừa đặt nàng lên giường vừa gọi thật to.Hóa ra dưới ngôi mộ là một nơi có thể sinh hoạt bình thường như trên mặt đất, nơi này ẩn kín khó tìm, khó dò, chỉ có những người từ nơi này ra mới có thể trở về, người bình thường tuyệt nhiên không thể tới, để xây dựng nơi này sư phụ Ngạn Thù - Đề Thất cũng không biết phí bao tâm tư.“Chuyện gì? Kêu réo ồn ào!” - Đề Thất là kẻ phóng khoáng, tiêu sái, năm nay ngoài độ tuổi bốn mươi, thân thể cường tráng dồi dào sinh khí, gường mặt của y không giống người ngoài bốn mười mà lại thập phần trẻ trung như thiếu niên đương tuổi xuân, y vận một cẩm bào thêu hoa vô cùng cao quý, Ngạn Thù thật sự thắc mắc, ở nơi này mặc như thế cho quỷ xem hay sao, hơn nữa Đề Thất lại là một âm dương sư, mặc như vậy thật sự là cho quỷ xem!“Nữ hài là ai đây?” Đề Thất lười nhác hỏi Ngạn Thù, khi không lại đưa về một cái rắc rối, mình tên ngóc hắn còn chê chưa đủ phiền hay sao?“Không biết, ta thấy nàng ở bãi tha ma nhưng còn chưa chết, người mau xem xem có thể cứu hay không?!” Ngạn Thù nhìn dáng vẻ của Đề Thất như thế liền khẩn trương bảo y mau mau cứu người.“Ờ.” Đề Thất nhàn nhạt nói một tiếng, rồi tiến đến xem Thái Tuế ra sao. Y lười nghe những câu kêu gào của Ngạn Thù, càng chán ghét dáng vẻ ngạn Thù gọi cứu khóc la.Ngạn Thù có chút kỳ quái nhìn y, không ngờ thật sự trót lọt quá, bình thường hắn muốn cái gì đều phải gào khóc mấy canh giờ, có lẽ, việc cứu người với y quan trọng hơn, sư phụ hắn còn là một âm dương sư cứu nhân độ thế, hắn là được y cứu cái mạng nhỏ này, hắn khi trước sinh ra lòng mến mộ, kính nể nhưng sống chung vài năm liền cảm thấy người sư phụ này không quá đáng để tôn thờ như thế, tác phong bình thường của y vô cùng quái gỡ, ăn mặc cũng chói mắt hơn người khác, rõ ràng cũng không phải trẻ trung gì, hay cấm đoán hắn, hay mắng hắn, hắn gào thét rất lâu mới xin được thứ mình muốn nên cũng mất đi vài phần mến mộ, hiện tại thì tăng thêm một chút nể trọng rồi!Đề Thất nhìn Thái Tuế một hồi, rồi đưa bàn tay lên trán Thái Tuế, cả người Thái Tuế bỗng chốc phát quang mờ ảo, Đề Thất là dùng sinh khí từ mình truyền qua cho Thái Tuế, bằng không hơi thở yếu đuối kia sợ rằng sẽ tắt hẳn trong và phút nữa. Đề Thất thu tay lại, đối với việc này cũng không có làm khó y, chỉ là chút sinh khi nhỏ nhoi, coi như là tùy tiên phát ra rồi truyền vào người Thái Tuế, cứu Thái Tuế một mạng nhỏ.“Xong rồi?” Ngạn Thù hỏi hơi nghi hoặc, thực sự có chút nhanh, hắn cũng chỉ vừa chớp mắt vài cái thôi mà liền xong cả rồi.“Nhìn đi.” Đề Thất bâng quơ nói, căn bản không quá để tâm, đi sang cái bàn rót cho chính mình ít nước trà nóng.Ngạn Thù bước nhanh tới chổ Thái Tuế, chậm rãi nhìn thật kỹ Thái Tuế, đưa hai ngón lên trước mũi Thái Tuế rồi lại cầm tay bắt xem mạch của Thái Tuế, thực sự tốt hơn khi trước nhiều, hơi thở điều hòa, nhịp thở bình ổn, mạch tượng ổn định hơn nhiều phần, sư phụ quả nhiên lợi hại kinh người, chỉ là tùy tiện giơ tay một chút liền cứu được một mạng người.“Sau khi nha đầu bẩn đó khỏe thì mang trở về chổ của nàng.” Đề Thất sau khi uống xong tách trà thì nhấp môi vài cái nói với Ngạn Thù.“Vâng.” Ngạn Thù đương nhiên vâng dạ, chung quy hắn cũng từng mấy lần bị sư phụ sém tí đuổi đi, nhưng chung quy hắn không phải vẫnd dứng ở nơi này, gọi Đề Thất là sư phụ hay sao, tâm tư Đề Thất thì Ngạn Thù chưa tường nhưng nếu hắn cùng mấy vị sư huynh sư tỷ khác cầu tình một chút tâm Đề Thất ắt sẽ động, lúc ấy cái nha đầu kia cũng sẽ được lưu lại, nhưng vẫn phài chờ thời cơ tới, nếu bây giờ nói ra muốn để nha đầu đó ở lại khẳng định Đề Thất trực tiếp đem hắn cùng nha đầuu kia ném ra ngoài. Hôm nay tự ý mang về một cái của nợ, sư phụ hắn vừa mới bị hắn nhiễu loạn nên hắn tuyệt nhiện không thể cầu tình thêm nữa, nhất là vì một người không quen biết, chung quy có phần đồng cảm với Thái Tuế nhưng đến cùng vẫn là người lạ.Đề Thất nghe vậy thì bước đi, có lẽ định trở lên mặt đất, nhưng cuối cùng lại nhớ đến cái gì liền xoay người nói với Ngạn Thù một câu: “Đừng có gây chuyện.”Tâm Ngạn Thù khẽ động một cái, này là nhắc nhở hắn, cũng là nhắc nhở nha đầu kia.

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Nặc gom Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first