Nặc gom Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Lệnh Truy Nã Vong Hồn - Chương 39: Xác sống

  1. Home
  2. Lệnh Truy Nã Vong Hồn
  3. Chương 39: Xác sống
Next

"Wow," A Li vui mừng vỗ tay và cười rộ lên."Có người phụ nữ tên Hoa Kim Lan sống trong ngôi nhà này không?""Dạ có," Ali gật gật đầu, xòe tay ra để xin tôi kẹo.Tôi lấy trong túi ra một viên kẹo đưa cho con bé, rồi hỏi: "Người treo cổ lúc sáng là gì của Hoa Kim Lan?""Là chồng của cô ấy," bàn tay nhỏ bé lại duỗi ra.Tôi lại lấy ra một viên kẹo, đặt vào lòng bàn tay, tiếp tục hỏi: "Tại sao Hoa Kim Lan hôm nay lại không có ở nhà?"“Cô ấy đã không về nhà nhiều ngày, lên núi để nuôi trùng độc.” Viên kẹo thứ ba lại rơi vào tay cô bé."Làm thế nào chúng ta có thể tìm thấy cô ấy?""Trưởng thôn đã cho người đến tìm cô ấy, cô ấy nhất định sẽ quay lại nếu có chuyện xảy ra với chồng mình."Những lời này giống như một liều thuốc trấn an, khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi đặt viên kẹo thứ tư vào tay con bé và hỏi: "Khi nào thì người của sở cảnh sát đến?"A Li sững sờ một lúc, không trả lời ngay. Có vẻ như vấn đề này hơi quá sức đối với một đứa trẻ bảy hoặc tám tuổi.Được, tôi đổi cách hỏi: "Trước kia có khi nào trong làng có người chết, người của sở cảnh sát đến đây không?"A Li nhìn lên trần nhà, suy nghĩ một lúc lâu và nói, "Con trai của dì Ngô đã bị một con mèo cắn chết vào tuần trước, giữ lại trong sân ba ngày, có một cảnh sát đến xem và bỏ đi mà không nói gì."Ba ngày! Ba ngày sau cái chết đột ngột, chỉ xuất hiện một cảnh sát, có vẻ như ngôi làng này không phải là một nơi bình thường! Nếu ba ngày nữa không có thêm tin tức về mặt sẹo, Lý Tiểu Lộ không tìm được tôi, không lấy được sách tem, không tìm được thuốc giải, chị gái nhất định sẽ bị loại khỏi cuộc chơi. Mặc dù tôi chưa tận mắt chứng kiến hắn ta gϊếŧ người, nhưng cảnh tượng khủng khiếp trong ngôi biệt thự khiến tôi tuyệt đối tin hắn không phải là một thiên thần tốt bụng."A Li ..." Giọng một người phụ nữ vọng ra từ sân trong.“Mẹ ơi,” A Li nghe thấy tiếng gọi liền chạy qua, trò chơi hỏi đáp cứ như vậy mà kết thúc.Ngồi trở lại vị trí ban đầu, ngó qua Vương Ngọc. Cậu ta nghiến chặt răng, trán đã lấm tấm mồ hôi. Nguy rồi, cậu ấy sẽ không sinh bệnh đấy chứ.Tôi lấy tay thử sờ trên trán cậu ấy, nó nóng đến mức có thể chiên được cả trứng. Nhanh chóng lấy cái ấm trà cho cậu ấy uống mấy ngụm nước. Nhìn thấy bộ dạng này của cậu ấy, đầu óc tôi rối bời. Vương Ngọc đã vì giúp tôi mà đến đây, tôi không muốn có chuyện gì xảy ra với cậu ấy.Tôi bắt đầu tuyệt vọng vừa đập cửa, vừa hét lên: "Người đâu mau tới, gọi bác sĩ..."Tuy nhiên, cho dù tôi có gào thét khàn cả cổ, cũng không có ai đến. Thay vào đó, căn phòng càng trở nên yên tĩnh hơn, tôi thậm chí không nghe thấy tiếng chim chóc và côn trùng kêu, chỉ có ngọn nến trong nhà tang lễ vẫn tiếp tục lập lòe, có thể coi như là một thứ gì đó chuyển động.Cứ như vậy hò hét rồi nghỉ một lúc rồi lại hò hết , đến khi trời tối mịt vẫn không thấy ai xuất hiện. Khoảng sân đông đúc buổi sáng dường như đã bị người ta lãng quên trong vòng mấy canh giờ, ngay cả linh cữu cũng không có người túc trực bên cạnh.Cơn sốt cao của Vương Ngọc vẫn chưa giảm, tôi rất mong A Li sẽ xuất hiện, mang thêm nước hoặc thức ăn. Cứ chốc chốc tôi lại liếc mắt nhìn ra cửa.Trời bắt đầu tối, làn gió mát lạnh xuyên qua nhà chính thổi đến qua khe cửaĐột nhiên, một con mèo đen đi ngang qua cửa, ngay sau đó là một tiếng mèo kêu, sau đó là những âm thanh leng keng của chân nến lật úp, đĩa vỡ, một quả táo lục cục lăn ra cửa.Tôi duỗi tay với quả táo, muốn lấy để lấp đầy cơn đói của Vương Ngọc. Còn chưa quơ được nó, tôi nghe thấy một tiếng nổ lớn, như thể một tấm gỗ rơi xuống đất. Nhìn qua khe cửa theo hướng âm thanh, tôi hít một hơi lạnh!Gã mặt sẹo đang cầm một cái lưỡi hái, đứng cách cửa khoảng chừng mười centimet.

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Nặc gom Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Nặc gom Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first